Tiếng Anh có thật sự cần thiết cho tất cả mọi người?

Nhiều nhà tuyển dụng đặt nhu yếu ngoại ngữ cao, nhưng thao tác thì ” 80 năm ” mới có thời cơ tiếp xúc ngoại ngữ một lần .Trước hết, tôi xin khẳng định chắc chắn quan điểm của mình : Ngoại ngữ không quan trọng và cũng không thiết yếu cho tất cả mọi người. Ngoại ngữ, cũng giống như bất kể kỹ năng và kiến thức nào khác, nó chỉ thật sự thiết yếu với những ai cần nó để thao tác, để học tập, điều tra và nghiên cứu, tiếp xúc hàng ngày .Nếu bạn không có nhu yếu đó, thì nó không thiết yếu. Biết thì tốt, không biết cũng chả làm thế nào. Đây là thời đại phân công lao động, tổ chức triển khai càng lớn thì sự phân công lao động càng rõ ràng. Mỗi tổ chức triển khai làm một nghành trình độ, mỗi phòng ban làm một việc khác nhau, mỗi nhóm làm một phần, mỗi cá thể trong nhóm làm một khâu riêng không liên quan gì đến nhau. Cố gắng làm tốt nhất hoàn toàn có thể việc làm của mình, là góp thêm phần để thôi thúc mọi thứ tăng trưởng .

Tôi dám chắc hơn 90% những bạn nào đọc bài viết này, cũng đã từng được đào tạo ít nhất một ngoại ngữ nào đó. Vậy xin hỏi rằng, có phải tất cả anh chị em đều đang dùng nó để giao tiếp, để làm việc, để sinh hoạt hàng ngày không? Tôi khẳng định là không.

Đâu phải vị trí việc làm nào cũng cần ngoại ngữ, mà đã không cần thì đương nhiên sẽ không dùng đến. Nếu không dùng đến thì làm thế nào mà thành thạo, làm thế nào mà tiếp xúc giỏi được. Đâu phải tự nhiên mà ông bà ta có câu ” Học phải song song với hành ” hoặc là ” Trăm hay không bằng tay quen ” .

>> Nỗi lo học sinh lệch chuẩn vì giáo viên tiếng Anh phát âm sai

Tới đây sẽ có nhiều bạn dừng lại và phản hồi, không học ngoại ngữ thì làm thế nào có thời cơ thăng quan tiến chức, làm thế nào tiếp xúc với người quốc tế, làm thế nào mở mang kỹ năng và kiến thức của quả đât, làm thế nào hội nhập trong thời đại 4.0, làm thế nào abc xyz … ? Làm ơn đọc lại từ đoạn ” Đây là thời đại phân công lao động … ” .Sẽ có bạn phán luôn một câu, chắc tôi chỉ là tên lính quèn của một công ty nhỏ bé, lương ba cọc ba đồng, không có tương lai, không hề tăng trưởng, nên mới viết bài này. Tôi đang làm cho một tập đoàn lớn to vật vã, lương không cao, nhưng cũng khiến cho nhiều bạn mơ ước đấy nhé. Và gần 10 năm đi làm cho công ty này, tôi chỉ tiếp xúc tiếng Anh có hai lần : Một lần là chỉ đường cho một đôi người trẻ tuổi quốc tế, một lần là tương hỗ một giám đốc cấp cao sử dụng chương trình, vì vô tình lúc đó chả có ai khác để ông ta hỏi. Vậy bạn hoàn toàn có thể đoán ra năng lực ngoại ngữ của tôi chưa, xin thưa là rất tệ, vì có dùng nhiều đâu mà giỏi .Mà muốn dùng nhiều thì dùng với ai, 90 % nhân viên cấp dưới trong công ty là người Việt, đi làm nói tiếng Việt, về nhà nói tiếng Việt, ra đường nói tiếng Việt, thì giỏi ngoại ngữ bằng niềm tin à ?Nếu bạn hàng ngày thao tác với người quốc tế, bạn du học quốc tế, bạn nghiên cứu và điều tra văn hóa truyền thống quốc tế, bạn thao tác trong thiên nhiên và môi trường đa vương quốc, đa ngôn ngữ, vậy thì tôi ủng hộ bạn học ngoại ngữ. Còn nếu không, lăng tăng làm gì cho nhức đầu vậy .

Tại sao cứ chăm chăm vào việc học ngoại ngữ, hãy tự xem lại bạn đang làm việc gì, chuyên môn của bạn là gì. Hãy cố gắng phát triển chuyên môn của bạn thật giỏi, bạn làm tốt công việc của mình, là đang góp phần vào thành công chung của cả nhóm, vậy là tôi mang ơn bạn rồi.

Nói ngoại ngữ như gió, và chỉ nói thôi, trình độ thì không bằng ai thì cũng chỉ để vứt đi. Nhiều bạn sẽ nói, phải giỏi cả hai thì mới mong lên làm sếp. Ủa công ty ai cũng làm sếp hết thì ai làm lính ? Một khung hình khỏe mạnh chỉ cần một bộ não, một trái tim, nhưng cần tới hai cái tai, hai con mắt, hai cánh tay, hai cái chân, hàng trăm cái xương, hàng nghìn mạch máu …

>> Tôi vò đầu vì không biết ‘Clốt Béc-na’ trong SGK là ai

Nếu bộ phận nào cũng tranh nhau làm ” cái não ” thì khung hình sẽ ra làm thế nào. Nếu cái miệng cứ tranh trách nhiệm của cái não, cái tay cứ tranh trách nhiệm của cái chân, thì khung hình làm thế nào hoạt động. Nếu ai cũng giỏi ngoại ngữ, thì sinh viên chuyên ngành ngoại ngữ đào tạo và giảng dạy ra để làm gì ?Sao không dành việc làm đó cho những sinh viên chuyên về ngoại ngữ, họ có thời hạn dài được đào tạo và giảng dạy chuyên nghiệp, tiếp xúc tiếp tục, thao tác tiếp tục. Họ phải giỏi ngoại ngữ hơn những người làm trình độ khác chứ, sao cứ tranh với họ làm gì .Các bạn có thường đi du lịch Trung Quốc, Nước Hàn, Nhật Bản hay không, những nền kinh tế tài chính luôn đứng trong top quốc tế đó, họ nói tiếng Anh và một số ít ngoại ngữ khác thế nào, cũng tệ thôi chứ không giỏi hơn Nước Ta bao nhiêu đâu. Thế sao họ vẫn tăng trưởng ? Nếu người quốc tế qua Nước Ta thao tác, hoặc là họ phải học tiếng Việt, hoặc là họ phải thuê phiên dịch tiếng Việt. Một ông CEO quốc tế qua Nước Ta thao tác, quản trị một nghìn người Việt. Thì việc ông ta thuê một phiên dịch tiếng Việt hoặc là cả một ngàn người Việt học tiếng Anh để chuyện trò với ông ta, thì cái nào khả thi hơn ?Tôi nực cười nhiều tổ chức triển khai, khi tuyển dụng nhân viên cấp dưới thì nhu yếu bằng ngoại ngữ, nhưng vào thao tác thì 80 năm mới có thời cơ tiếp xúc ngoại ngữ một lần. Và thậm chí còn nhiều khi nghỉ hưu luôn rồi cũng không có thời cơ để dùng tới. Vậy mà họ vẫn lấy ngoại ngữ làm thước đo tiêu chuẩn bắt buộc trong bộ hồ sơ xin việc .

Ngoại ngữ không phải là tất cả, và không phải ai cũng có thừa thời gian, tiền bạc, năng khiếu và đặc biệt là môi trường giao tiếp để phát triển và duy trì khả năng ngoại ngữ của mình.

Thế nên, tha thiết mong những công ty, những tổ chức triển khai xem lại nhu yếu tuyển dụng của mình. Hãy nhìn nhận đúng đắn vai trò của ngoại ngữ, để có hướng đi đúng trong sự nghiệp của bản thân mình .

>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.

Nguyễn Hoàng Huy